Suốt từ ngày ông kiến trúc sư qua đời và bị chôn trong khu vườn của mình, ông đã thường xuyên mơ về việc được nói chuyện với vợ từ bên kia nấm mồ. Mỗi đêm, bóng tối vây quanh và tiếng cỏ xào xạc như là những bước chân êm đềm tiến lại gần. Ông cảm thấy như vợ đang đứng bên cạnh, đối diện với ông trong chiếc áo cưới trắng tinh khôi. Cảm giác bất ngờ và tiếc nuối như lưu luyến chỉ còn hiện hữu trong giấc mơ và hồn ma của ông. những hậu quả siêu nhiên của ước mơ này đã làm cho ông mất đi sự tỉnh táo và bị mê hoặc bởi bức tranh của quá khứ mãi mãi không thể nói lời tạm biệt.