Khi ad với vinh hoa của hoàng cung, Bộ Manh tự biết bản thân đang bay như chim trong hang cửu, nhưng lòng vẫn luôn rơi vào con đường nhiệm mầu. Trong thâm cung, nàng không phải là một phần của trò chơi chính trị, mà chỉ là một bóng hình lặng lẽ đi qua những đường hẻm u tối. Bởi vì quá khứ cay đắng, Bộ Manh chọn giữ khoảng cách với mọi vấn đề liên quan đến chính trị và quyết tâm sống trong bóng tối của cuộc sống lịch sử. Nhưng không may, số phận mà nàng trốn tránh đã tìm đến, đó chính là hoàng đế Uông Đông Thành, người luôn nổi loạn và áp đặt trái tim nhàm chán của Bộ Manh. Chàng không dừng lại ở việc giận dữ mà bỗng dưng lời yêu thương trở thành luồng hơi ấm xen lẫn trong gió lạnh của đời sống hoàng cung. Dần dần, khoảng cách giữa họ trở ngắn đi, mọi rào cản hay vết thương đau lòng cũng như tan biến trong không gian tình yêu của hai con người không cố chấp. Hoàng đế bị khuất phục trái tim bởi sự mạnh mẽ và kiên quyết của Bộ Manh, còn nàng cũng không thể trốn thoát khỏi vòng tay ân ái của hoàng đế đầy vị tha. Hai con người với cuộc đời góp phần tạo nên một câu chuyện tình sâu đậm, đánh thức những điều tối tăm nhất trong lòng họ, giống như hoa nở vào buổi tối, vẫn rực sáng giữa cảnh cung đình lặng lẽ.