Cánh cửa mở ra, bức màn thứ bẩn phủ lên màn hình, chỉ để lộ ra những góc khuất trong tâm trí của những nhà làm phim. Trống không và loang lổ, đó chính là hình ảnh của bộ phim. Không có nổi dung, không có dấu ấn, chỉ là một bức tranh trắng không hồn, không hương vị. Câu chuyện chưa được kể, những nhân vật chưa được hình thành, và những cung bậc cảm xúc chưa được thể hiện. Phim chưa có nội dung, bởi vì nó còn đang ẩn chứa trong bóng tối, chờ đợi sự sáng lên từ những tưởng tượng và ý tưởng của những tâm hồn nghệ sỹ sáng tạo.